Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

MÙA HẠ ĐÃ QUA

 


     Tặng Xanh thân yêu

     Em có buồn khi mùa hạ đã qua ?
     Những hạt mưa vẫn còn vương trên tóc
     Dưới hàng phượng vĩ và em đã khóc
     Khóc tuổi học trò hay khóc chia xa ?


     Mùa phượng đã qua , ngày tháng nhạt nhòa
     Nhưng ký ức vẫn đong đầy nỗi nhớ
     Nhớ những lúc dưới trời mưa nho nhỏ
     Mình đã cùng đi dạo giữa cơn mưa ...

     Những tháng ngày qua giờ đã xa xưa
     Cùng chung lớp , cùng chung ngôi trường cũ
     Và tất cả cũng đã là quá khứ
     Kỷ niệm về khi hạ đã ra đi ..

     Hạ đã đi , em còn lại những gì ?
     Còn nhiều lắm một tương lai phía trước
     Đời vẫn thênh thang , chân em vẫn bước
     Chợt mỉm cười khi nhớ chuyện ngày xưa .... 

     Nguyệt Quỳnh
    

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

TỨ TUYỆT CHO MÙA HẠ CUỐI




















Xuân chưa qua mà nắng hạ đã về
Em nghe trong gió có tiếng ve
Em nhớ ngày xưa sao nhớ thế
Nhớ buổi chia tay một mùa hè.

Bao lần hạ đến rồi hạ đi
Ngập ngừng mình nói tiếng chia ly
Có lẽ đây là mùa hạ cuối
Rưng rưng nước mắt thấm rèm mi.

Cầm tay không thốt được nên lời
Hồn nghe xao xuyến lẫn chơi vơi
Xa nhau mình nhớ hoài bạn nhé!
Kỷ niệm khắc ghi của một thời.

Áo trắng thân thương trắng cả hồn
Bước đi mà lòng thấy thương thương
Ngày mai trên nẻo đường xuôi ngược
Nhớ lắm người ơi, một mái trường!

Nguyệt Quỳnh




Ô MAI

Ngày xưa em mười sáu
Thích nhất là ô mai
Lúng liếng đôi mắt nai
Xòe tay ... cho em nhé !

Ô mai thời thơ bé
Mằn mặn chút đầu môi
Chua chua thật tuyệt vời
Thấm vào hồn ...ngòn ngọt ...

Bài thơ đầu nắn nót
Mầu mực tím mồng tơi
Chứa đựng cả khung trời
Ô mai thời áo trắng !

Tuổi ô mai lãng mạn
Như con sóng tràn bờ
Dệt nên những giấc mơ
Vu vơ thời mới lớn.

Gói ô mai xinh xắn
Trong cặp sách , hộc bàn
Giờ học cũng miên man
Tan dần trên đầu lưỡi .

Đã xa rồi bao tuổi
Dư vị vẫn còn đây
Nhớ những trái ô mai
Của một thời trẻ dại.

Hôm nay ngồi nhớ lại
Kỷ niệm thuở mộng mơ
Ô mai của ngày xưa
Xòe tay... cho em nhé !

Nguyệt Quỳnh

ĐOẢN KHÚC THÁNG TƯ

 
Hoạ mi hót lãnh lót trên vòm cây
Gọi mặt trời lung linh ngàn con nắng
Hoa xuyến chi nở xoè cánh trắng
Tháng tư mỉm cười trong mắt trong veo.
Những cánh đồng tiền cùng gió đang reo
Tất cả chơi vơi trong bài luân vũ
Có một người ngồi bên khung cửa sổ
Nhìn xa xôi mà mơ chuyện ngày xưa.
Tháng tư mơ màng theo những cơn mưa
Hoa bằng lăng trải dài theo con phố
Cánh hoa tím bâng khuâng rơi theo gió
Tím con đường, tím cả lối em qua .
Tháng tư về nhớ mùa hạ đã xa.
Tay nắm tay lòng nghe buồn da diết
Ve râm ran hát bài ca ly biệt

Kỷ niệm xưa thành hoài niệm ngày sau ..
Nguyệt Quỳnh

THÁNG TƯ

Em trở lại tháng tư
Phượng đầu cành vừa nhú
Những búp non hé nụ
Lửa hạ đã thắp đầy !

Tiếng ve trong vòm cây
Râm ran gọi hè đến
Tháng tư chừng lưu luyến
Mùa thi đã gần kề...

Ve kêu gọi hè về
Cung trầm nghe não nuột
Thêm một mùa hạ ướt
Long lanh mắt em buồn !

Tháng tư nắng vàng hơn
Ươm nồng trên phiến lá
Để cháy mùa đỏ hạ
Cho má em thêm hồng !

Kỷ niệm lắng vào hồn
Tháng tư về gợi nhớ
Ngày xưa vẫn còn đó
Áo trắng hiền ngu ngơ !


Nguyệt Quỳnh

NẮNG SÂN TRƯỜNG

Lấp lánh trên cành đậu những hạt sương
Aó trắng em bay trong nắng sân trường
Lung linh , rạng ngời niềm vui xanh ngắt
Mắt em xoe tròn chưa chút vấn vương .

Chiếc áo khoác hờ trong nắng ban mai

Màu tím thuỷ chung với tóc em dài
Cái lạnh se se để sân trường thật đẹp
Xanh , đỏ ,tím , vàng... tha thướt dáng ai .

Gió nhè nhẹ cho rối mái tóc em

Em kẹp mộng mơ trên tóc nhung mềm
Cùng những bâng khuâng một thời thiếu nữ
Cho má em hồng ,môi đỏ thắm thêm .

Em thả cảm xúc vào những vần thơ

Trong buổi sáng mùa đông có nắng ấm
Một chút nắng , chút se se gió lạnh...
Chợt nghe lòng thấp thoáng chút vu vơ .

Nguyệt Quỳnh

TAN TRƯỜNG

 Chiều tan trường những cánh bướm tung bay
 Trắng cả con đường phất phơ trong gió lộng
 Em thật dịu dàng xinh tươi như mộng
 Dáng nhỏ nghiêng nghiêng ,cặp sách thật hiền...

 Chiều nay gió nhiều lắm phải không em ?
 Nhớ nhé, đừng quên để lạnh vai mềm
 Em vô tư và hồn nhiên quá đỗi
 Nên vô tình cho anh nhớ thương thêm 

 Chiều đông buồn cùng lối nhỏ thân quen
 Em bước chân chim mỗi ngày qua đó
 Chiều hôm nay có nghe gì khác lạ ?
 Có bâng khuâng vì ánh mắt ai nhìn ?

 Tan trường chiều nay anh vẫn lặng im
 Thật chầm chậm và đi theo em mãi
 Bước vài bước , em ngoái đầu nhìn lại
 Anh giật mình như để rớt con tim ...

 Có vấn vương, sao anh thấy bước chân em
 Cũng cuống quýt như cất lên không nổi
 Em ơi em, xin em đừng đi vội 
 Cho anh bước cùng để thấy thương thương ...


Nguyệt Quỳnh

CHIỀU CALI

Trời CALI sương mù giăng khắp nẻo
Hạ đã về sao không có tiếng ve 
Phượng đỏ đâu không báo hiệu mùa hè 
Nghe gió lạnh ngỡ mùa đông đất Việt.

Một mình em vẫn lang thang mãi miết

Chiều Bolsa , vỉa hè vắng riêng em
Nhớ Sài Gòn chiều thứ bảy thân quen
Đường nhộn nhịp , bước chân chim rộn rã ...

Chiều hôm nay , một mình nơi xứ lạ

Thả hồn về quê mẹ cuối trời xa
Nỗi nhớ thương theo dòng lệ vỡ oà
Bao kỷ niệm... người ơi ! em nhớ quá !

Nguyệt Quỳnh

TRĂNG ARIZONA

 Một lần ghé thăm Arizona

Arizona trời về đêm lành lạnh
Trăng thượng tuần lơ lững giữa không gian
Em ngỡ như chạm được ánh trăng vàng
Trời thật thấp đưa tay em với giữ ...

Trăng xứ lạ vẫn là trăng năm cũ
Mờ ảo trong làn sương nhẹ mơ màng
Trăng đêm nay trông thật dịu dàng
Cho em nhớ những mùa trăng quê mẹ .

Gió thoảng qua đưa làn hương dịu nhẹ
Đêm trở mình đoá hồng tím lung linh
Những đoá xương rồng ngơ ngác trở mình
Em rón rén đôi bàn chân thật khẽ !

Dãy núi xa xa dưới trăng mờ quạnh quẽ
Cho em nhớ về những dãy núi quê hương
Em đã từng qua lại một đôi lần
Quê hương ơi ! sao mà thương nhớ quá !

 Một mình em dưới đêm trăng xứ lạ
Vai run run dạo bước giữa vườn trăng
Nhớ ngày xưa của một thuở bâng khuâng
Sao lạ ghê, giọt sương nơi khoé mắt !

Nguyệt Quỳnh

NGÀY XƯA

Ngày xưa ...anh gọi yêu , em là ngốc 
Em giả vờ hờn nhưng lại rất vui 
Chuyện ngày xưa đã qua lâu lắm rồi 
Nhưng kỷ niệm vẫn còn bên em mãi ... 

Ngày xưa ... em vẫn còn khờ dại 
Chỉ biết nhìn anh hai má ửng hồng 
Anh run run đôi bàn tay khẽ nắm 
Cho em vấn vương nhung nhớ ngập hồn ... 

Ngày xưa ...thuở vào yêu đẹp lắm ! 
Con đường đến trường rợp bóng hàng me 
Anh vẫn theo sau luống cuống , vụng về 
Cho em bước đôi bàn chân cuống quýt ... 

Ngày xưa ...những chiều mưa không ngớt 
Dưới hiên trường hai đứa dệt mộng mơ 
Mình hẹn nhau sẽ mãi mãi đợi chờ 
Vậy mà nay sao đã hoài xa vắng ! 

Và hôm nay giữa chiều buồn nhạt nắng 
Em bâng khuâng nhớ đến ngày xưa 
Ngày xưa ơi ! thương biết mấy cho vừa 
Lòng tự hỏi, người xưa còn có nhớ ? 

Nguyệt Quỳnh

NUỐI TIẾC

   Cho em trở về một thời quá khứ ,
   Thuở học trò với áo trắng ngây thơ .
   Thuở ươm mơ với những nét dại khờ ,
   Em nho nhỏ hiền ngoan bên sách vở .

   Xin cho em lui về ngày tháng cũ ,
   Có bạn bè , có lớp học thân quen .
   Có bảng đen , có phấn trắng dịu hiền ,
   Em mắt ướt hồn nhiên trong nắng sớm ...

   Xin cho em trở về con phố nhỏ ,
   Aó em dài trong gió lộng chiều thu .
   Nhặt lá vàng rơi cho ước nguyện xa mù ,
   Em chắp cánh trên thiên đường tuổi ngọc .

   Nguyệt Quỳnh

HẠ LẠI VỀ

Những hạt sương bay bay trong gió sớm
Lạnh vẫn còn đọng lại ở đâu đây
Hạ đã sang gió đông vẫn nơi nầy
Trời Cali mùa đông vương vấn mãi !

Nắng đã lên gió vẫn còn tê tái
Hạ đến rồi nắng chưa ấm đâu anh
Phượng Sài Gòn đã rực đỏ trên cành
Phượng Cali tím một màu thương nhớ !

Ai đã từng sống những ngày xa xứ
Sẽ thấy lòng đau đáu nhớ quê hương
Hạ lại sang nhớ lắm một mái trường
Cánh phượng khô còn thơm trang lưu bút !

Phượng tím buồn thêm một mùa hạ ướt
Không tiếng ve răng vẫn thấy não lòng
Ngắm phượng buồn mắt biếc lại rưng rưng
Gió vẫn lạnh dẫu mùa hè đang đến !


Nguyệt Quỳnh

HÀ NỘI GIAO MÙA

Hà Nội mùa nầy nắng đã ấm chưa anh ?
Hạ chớm sang ve có reo trong gió ?
Phượng trên cành chắc đã vừa chớm nụ
Sóng Hồ gươm có gợn chút lăn tăn ?

Hà Nội mùa này dịu mát sắc xanh
Con đường anh qua lang thang bao buổi
Có bước chân ai cùng về chung lối ?
Cây cơm nguội vàng chưa kịp trổ hoa !

Hà Nội mùa này còn ngát hương sưa ?
Trắng cả con đường mỗi chiều gió lộng
Hoa sấu phủ dày ngói nâu cổ kính?
Phảng phất hương đêm quyến rũ kiêu kỳ...

Hà Nội mùa nầy còn chút rét se se ?
Hoa bách hợp đã rộn ràng xuống phố ?
Hoa ban tím vẫn thẹn thùng trước ngõ ?
Sẽ nhạt dần theo những hạt mưa sa...

 Hà Nội với em vốn rất lạ xa
Bỗng phút chốc chợt trở nên gần gũi
Mơ một ngày được về thăm Hà Nội
Ngắm hoàng hôn trên sóng nước Hồ Tây !

Hà Nội mai này ai biết ai hay
Có con bé đã từng yêu Hà Nội
Nửa vòng trái đất ..xa vời vợi
Lúc giao mùa Xuân Hạ đã đắm say !

Nguyệt Thanh

VỮNG TIN NGHE EM

Em ! đừng đánh mất niềm tin
Dẫu lòng người có nhiều thay đổi
Dẫu đường đời gập ghềnh , đá sỏi
Hãy bền lòng vững bước tiến lên !

Em ! đừng đánh mất chính mình
Dẫu cuộc sống có nhiều nghiệt ngã
Nhiều chông gai , nhọc nhằn , gian khổ
Hãy vươn lên , đứng vững trước phong ba ...

Dẫu thế nào em cũng cố vượt qua
Bởi trong em còn trái tim nóng bỏng
Dòng máu hồng còn tràn đầy nhựa sống
Tuổi thanh xuân nhiều hy vọng ngày mai !

Và con đường phía trước còn rất dài
Hãy đứng lên , em ơi đừng ngả gục
Hãy lau khô đôi dòng nước mắt
Tình yêu em cũng đã ngủ yên rồi !

Rồi ngày mai bình minh sẽ đón mời
Em sẽ thấy cuộc đời nầy đẹp lắm
Những buồn phiền hãy cho vào quên lãng
Vững bước nghe em ! bước tiếp đoạn đường ! 


Nguyệt Quỳnh

SÀI GÒN NỖI NHỚ

Sài Gòn mưa có nhiều không anh 
Đường Nguyễn Du hàng me non đổi lá 
Mưa đầu mùa cho lá thay vội vã 
Xanh ngắt mắt em trong những ngày hè ... 

Vườn Tao Đàn còn rộn rã tiếng ve ? 
Hoa cườm thảo vẫn vàng lên khắp ngõ? 
Hoa phượng đỏ vẫn rơi đều trong gió?  
Hàng cây sao vẫn im lặng cúi đầu ? 

Hạ về rồi Sài Gòn nắng gắt gao 
Trời đổ lửa cho da anh sạm nắng 
Em vẫn nhớ những trưa hè gió lặng 
Bến Bạch Đằng hai đứa với ly kem ... 

Ở nơi nầy nỗi nhớ cứ đầy lên 
Hè đã đến với màu hoa phượng tím 
Hoa gợi nhớ nhắc em nhiều kỷ niệm 
Nhớ Sài Gòn , mưa buồn lắm không anh ? 


Nguyệt Quỳnh 

GIAO MÙA

Xuân ngập ngừng trước ngõ
Gió xuân chưa kịp về
Nắng đông còn buốt giá
Mùa đông buồn lê thê..

Như vẫn còn trong mê
Những mầm xanh vẫn ủ
Nụ hoa đào vừa nhú
Ngậm sương trời long lanh.

Giá rét đọng trên cành
Hanh hao vài giọt nắng
Phơi mình trong gió lặng
Buồn như chưa bao giờ...

Hồn đông cứ thẩn thờ
Chần chừ chưa đi vội
Xuân lại đang chờ đợi
Trở về sớm nguyên khai.

Lòng đông chợt thở dài
Còn bao điều luyến tiếc
Vẩy tay chào từ biệt
Giọt mưa nào rơi rơi !


Nguyệt Quỳnh

TRỞ LẠI QUY NHƠN

Quy Nhơn ơi , chiều nay sao buồn quá
Em trở về sau năm , tháng cách xa 
Nhìn chung quanh cảnh cũ đã phai nhoà 
Bạn bè đâu ? mái trường xưa xa lạ ... 

Biển Quy Nhơn vẫn rì rào sóng vỗ 
Nhớ ngày xưa vào mỗi buổi tan trường
 Aó trắng tung bay , trắng cả con đường 
Trong gió lộng quyện mùi hương của biển ... 

Quy Nhơn với em thật nhiều kỷ niệm
Đồi Quy Hoà , Ghềnh Ráng những hoàng hôn
 Tháp Chàm trơ vơ , cô tịch , u buồn
 Đường Nguyễn Huệ với hàng dương liễu rũ ... 
Em nhớ con đường , nhớ từng góc phố 
Bãi biển dấu yêu một thuở học trò
 Nay trở về mà cứ ngỡ như mơ 
Người xưa ơi ! giờ còn hay đã mất ! 
Nguyệt Quỳnh
Biển vẫn còn đây , ngôi trường xưa còn đó
Bạn bè em giờ phiêu bạt phương nào ?

MÙA HÈ LY BIỆT

Sáng nay em thức dậy
Mặt trời cũng vừa lên
Những tia nắng đầu tiên
Len vào khung cửa nhỏ...

Bước chân trần vội vả
Xé tờ lịch hôm qua
Những ngày tháng đã xa
Tám tháng năm rồi đó !

Hạ về hoa phượng nở
Em cũng đã ra đi
Nước mắt đọng bờ mi
Nghẹn ngào nghe tim vỡ !

Một năm tròn xa xứ
Lòng vẫn mãi nhớ thương
Ôi , hai tiếng quê hương !
Biết ngày nào trở lại ?

Ngày xưa vẫn còn mãi
Trong ký ức nhỏ nhoi
Thời gian lặng lẽ trôi
Em vẫn hoài thương nhớ !

Nguyệt Quỳnh

KỶ NIỆM NGÀY XƯA

 Tăng Xanh, cô bạn thân thời trung học.

CaLi dịu dàng , tươi mát sắc hoa 
Nhưng em vẫn ngóng trông về quê cũ 
Bao mùa qua , bao mùa thương , mùa nhớ 
Trong tim em vẫn mong đợi ngày về ! 

CaLi giờ cũng đang độ vào hè 
Không có tiếng ve , không có hoa phượng đỏ 
Chỉ có phượng tím rơi đầy khắp ngõ 
Cho em nhớ nhiều kỷ niệm ngày xưa ... 

Ngày xưa ... mùa hè với những chiều mưa 
Cùng thang thang đi dưới cơn mưa nhẹ

Cô bạn nhỏ hát thì thầm khe khẽ
Rúc rích cười hai đứa thật vô tư.

Kỷ niệm ngày xưa tưởng đã thôi pha
Nhưng nay lại hiện về khi hè đến 
CaLi không mưa nhưng mây mù giăng kín 
Cho em nhớ nhiều kỷ niệm  ngày xưa ! 


Nguyệt Quỳnh

NHỚ CỐ HƯƠNG

Cuối đông trời nổi gió nhiều lên
Bolsa lạnh buốt hắt hiu đèn
Lang thang hè vắng mình em bước
Lạc lỏng, hồn côi nghe nhớ thêm .

Trăng vàng mờ ảo giữa trời cao
Rải xuống trần gian chút ngọt ngào
Đêm nay trăng lạnh hồn đơn lạnh
Nhớ lắm quê hương giọt lệ trào .

Quê mình giờ đang chuyển sang xuân
Đào, mai ươm nụ, lộc xanh ngần
Én gọi xuân hồng về trẩy hội
Giao mùa con nắng cũng bâng khuâng ...

Nỗi nhớ mênh mang ngập cả hồn
Xứ lạ, quê người mãi ngóng trông
Lòng đã gửi về nơi hương cố
Biết có ai còn nhớ cố nhân ?

Nguyệt Quỳnh

EM TRỞ VỀ

Em trở về quê hương
Sau bao ngày xa cách
Niềm vui trên khoé mắt
Thành lệ trào tuôn rơi !

Những gương mặt rạng rỡ nụ cười
Những bó hoa xinh xinh tươi thắm
Tân Sơn Nhất hôm nay ngập nắng
Trời trong xanh mây trắng lững lờ...

Gió vi vu mừng đón em trở về
Trong tiếng gió có bàn tay vẩy gọi
Bao năm tháng có còn ai ngóng đợi?
Em trở về rộn rả những bước chân...

Tim rộn ràng theo từng vòng tay ôm
Mắt đẫm lệ trong bàn tay siết chặt
Hồn nghẹn ngào bật lên thành tiếng nấc
Bao nhớ thương phút chốc chợt vỡ oà.

Em trở về sau những ngày cách  xa
Cảnh vật chung quanh ít nhiều thay đổi
Con đường thân quen em qua bao buổi
Nay lại dỗi hờn thả lá me non...

Bao niềm vui tràn ngập cả tâm hồn
Quê hương ơi sao mà yêu đến thế !
Dù đi xa tận chân trời góc bể
Quê hương em vẫn ở mãi trong lòng !

Nguyệt Quỳnh

VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG TÔI

Dưới những tầng mây trắng
Là biển xanh vợi vời
Dưới những vòm cung nắng
Việt Nam_quê Hương tôi !

Đất nước trọn niềm vui
Đón tôi ngày trở lại
Bao nụ cười thân ái
Vòng tay ôm chặt hơn...

Cảm xúc dâng ngập hồn
Lệ tràn nơi khóe mắt
Con tim như ngừng đập
Thời gian như ngừng trôi .

Nắng nheo mắt mỉm cười
Gió mơn man đôi má
Tôi thấy mình khác lạ
Dường như mới  hồi sinh (?)

Những vòng hoa xinh xinh
Bàn tay ai siết chặt
Sáng nay_Tân Sơn Nhất
Đón người con viễn phương !

Tôi trở lại quê hương
Sau bao ngày xa cách
Niềm vui dâng chất ngất
Nghe hồn mình mênh mang .


Nguyệt Quỳnh

XIN GỬI LẠI

 

Xin gửi lại ngày xa xưa tuổi ngọc 
Chút hồn nhiên thuở mới lớn ngọt ngào 
Aó trắng sân trường , tiếng gió lao xao 
Chùm phượng vĩ cùng những trang lưu bút ... 

Xin gửi lại kỷ niệm đầu đẹp nhất 
Chốn giảng đường của ngày tháng mộng mơ 
Tình yêu đầu với ước nguyện vu vơ 
Trong mắt môi nhìn tương lai rộng mở ... 

Cho em gửi mùa thương yêu mùa nhớ 
Hoa phượng buồn cùng những tiếng ve kêu 
Khung trời xanh kỷ niệm thuở dấu yêu 
Xin gửi lại , cất giùm em hạ nhé ! 


Nguyệt Quỳnh

TỨ TUYỆT CUỐI MÙA HÈ

Bài thơ em viết cuối mùa hè
Phượng đã nhạt màu , vắng tiếng ve
Nắng cũng thôi nung trời đỏ hạ
Mây trắng bềnh bồng lạc bến mê.

Cuối hạ chỉ còn những cơn mưa
Cung thương da diết nói sao vừa
Điệu buồn đọng lại theo từng giọt
Mắt biếc hoen sầu trên dấu xưa .

Một mùa hạ nhớ sắp đi qua
Gói lại yêu thương mộng ngọc ngà
Bàn tay in dấu em ngày ấy
Giữ lại cho nhau chút mặn mà.

Hạ đến , hạ đi đã bao lần
Người xa biền biệt có buồn không
Ai thắp lửa hè vào tim nhỏ
Để phút phân ly phải chạnh lòng !


Nguyệt Quỳnh

NẮNG CALI _ NẮNG SÀI GÒN

 

Trời Cali chìm trong màn sương lạnh 
Tháng ba rồi nắng ấm vẫn chưa sang 
Nhớ Sài Gòn những buổi sáng đầu xuân 
Se se lạnh chút hiu hiu của gió ! 

Khăn quàng mỏng khoác hờ bờ vai nhỏ 
Em xinh xinh trong sắc nắng lung linh 
Con đường quen hàng cây đứng lặng yên 
Em đi qua thoảng nghe mùi hương nhớ ! 

Nắng Sài Gòn xuân về thêm rực rỡ 
Nắng Cali xuân đến vẫn lạnh lùng 
Ở nơi nầy lòng thấy nhớ quê hương 
Thầm mong ước một ngày về hội ngộ ! 

Nắng Sài Gòn ấm lòng người xa xứ 
Nắng Cali dìu dịu đến se lòng 
Một đời người biết bao nỗi đợi mong ? 
Để mỗi chiều vẫn nghe lòng thương nhớ ! 

Nguyệt Quỳnh

HOA CƯỜM THẢO

Tháng năm đã lại về
Trên tán cây cườm thảo
Chùm hoa vàng rực rỡ
Giữa nắng vàng tháng năm.

Cánh hoa vàng mong manh
Vô tư cười với gió
Hoa gợi bao nỗi nhớ
Về những ngày xa xưa.

Cái thuở nhiều ước mơ
Những buổi chiều tan học
Hoa rơi vương trên tóc
Cho hồn ai ngất ngây.

Nhặt cánh hoa trên tay
Chợt nhớ người bạn nhỏ
Người giờ xa xăm quá
Cườm thảo còn nhớ chăng ?

Nguyệt Quỳnh