Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

CÔ BÉ DỖI HỜN

Này cô bé đang ngồi hờn dỗi
Có hay chăng nắng đã tắt rồi
Hoàng hôn xuống mắt buồn đến tội
Cớ làm răng bé lại không vui ?

Ngôi sao hôm mọc giữa lưng trời
Sao bối rối lạc vào mắt bé
Nắng ham chơi nên đêm về trễ
Chín giờ rồi ngày còn đợi mong ai ? *

Cô bé ơi sao bé cứ buồn hoài
Đôi mắt ướt đang long lanh ngấn nước
Ai làm bé dỗi hờn không nói được
Hay nhờ trăng chở hết những nỗi niềm...

Chiếc thuyền trăng buồn trĩu nặng mạn thuyền
Bé lấy câu thơ làm mái chèo để chống
Mây lao xao cho bầu trời gợn sóng
Giọt nước tràn rớt xuống hóa thành mưa...

Mưa giăng giăng làm ngập cả lối chờ
Bé giận dỗi vì răng anh chẳng đến
Ai bảo anh cứ mãi hoài trễ hẹn
Mưa rơi nhiều , mưa có ướt anh không ?

Nguyệt Quỳnh
* Nơi cô bé ở 9hPM trời vẫn chưa tối

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét