Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

NẮNG CHIỀU


Nơi em đến nắng đã trở vàng
Hoa cúc trắng cũng nở đầy theo lối
Nắng rơi rơi ngập ngừng trên tóc rối
Để mùa thu lưu luyến mãi nơi đây...

Sợi nắng nào vương lại trong chiều say
Như cố níu bàn chân em nhẹ bước
Khóm thạch thảo ven đường đang cúi mặt
Giấu lệ buồn trong vạt áo mong manh...

Hoàng hôn về nhuộm tím góc trời xanh
Tia nắng quái cuối ngày còn sót lại
Nắng ham chơi nên vẫn còn mê mãi
Chiều dỗi hờn , chiều trút lá thu rơi ...


Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét