Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

HẠ BÂNG KHUÂNG

Mình quen nhau ngày ấy hạ vừa sang
Trời tháng sáu phượng trên cành đã nở
Buổi ban đầu vẫn còn nhiều bỡ ngỡ
Mà cảm thông thấu hiểu đến không ngờ..

Mình gặp nhau do ngẫu nhiên tình cờ
Nhờ trang thơ bắc nhịp cầu bè bạn
Thơ của anh thật nồng nàn sâu lắng
Và thơ em cứ vương vấn một thời...

Những dòng thơ níu lại khoảng xa xôi
Nửa địa cầu chỉ còn trong gang tấc
Chốn xôn xao ngoài kia dẫu tất bật
Nhưng vần thơ vẫn dịu mát ngọt ngào !

Là bạn thơ và là nghĩa tâm giao
Cùng sẻ chia buồn vui trong cuộc sống
Tình cảm ấy sẽ mãi hoài trong sáng
Dù cuộc đời vẫn còn lắm phong ba !

Phượng rực hồng nhen lại những giấc mơ
Thời mới lớn của khung trời đại học
Thời sinh viên với những gì đẹp nhất
Và cùng mơ trở lại những ngày xưa...

Mình cùng yêu Huế của những mộng mơ
Dòng Hương Giang nước dùng dằng không chảy
Yêu con đò , câu hò mái đẩy
Áo tím buồn mười hai nhịp vấn vương !

Em chỉ là người em nhỏ mến thương
Và mãi mãi vẫn là cô em gái
Phượng vẫn nở mỗi mùa hè trở lại
Thì chân tình mãi mãi chẳng nhạt phai.

Những bài thơ ngày nắng hay ngày mưa
Trao cho nhau để thấy đời mãi đẹp
Trang thơ mỏng sẽ là những kỷ niệm
Sẽ theo ta trong cuộc sống đời thường.


Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét