Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

CHIỀU CAO NGUYÊN

Cơn gió nhẹ mơn man trên phiến lá
Chiều cao nguyên mây trắng lững lờ trôi
Con nắng vàng còn sót lại bên đồi
Như cố níu thời gian thêm chút nữa ...

Hồn mơ mộng rong chơi ngoài khung cửa
Tháng năm buồn cỏ dại hóa xanh xao
Mimosa còn say ngủ chốn nào
Để hoàng hôn dùng dằng không đi vội .

Chiều cao nguyên bãng lãng trong sương khói
Có một người mãi miết ngó xa xôi
Còn buồn không hỡi người bạn của tôi
Tôi đã đến thắp nụ cười cùng bạn !

Ta bên nhau dù ngày mưa ngày nắng
Cùng sẻ chia bao lo lắng muộn phiền
Bạn với cỏ cây trời đất cao nguyên
Quên hết những nỗi buồn không tên tuổi.

Chiều cao nguyên mình sẽ cùng dong ruỗi
Ngắm hoàng hôn , nghe nhạc rồi làm thơ
Bỏ sau lưng những khoảnh khắc dại khờ
Lòng bình yên hồn nhiên như trẻ nhỏ.

Cuối tháng năm hạ nồng trong cánh gió
Đợi mưa về làm dịu mát khung trời
Tắm mát tâm hồn, mạch suối đang khơi
Để cao nguyên bồi hồi theo nhịp thở...

Chiều cao nguyên có vòng tay rộng mở
Ôm cả đất trời , ôm trọn yêu thương
Tôi đến đây để tìm chốn náu nương
Quên hết những nỗi buồn không tên tuổi !

Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét