Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

DẤU THỜI GIAN

Thời gian trôi nhanh quá
Giật mình chợt nhận ra
Mắt nai xưa giờ đã
Dấu chân chim nhạt nhòa...

Sợi tóc trắng đầu tiên
Sáng nay vừa phát hiện
Một mình , mình đối điện
Với nỗi buồn không tên !

Dấu thời gian qua thềm
Hằn sâu trên khóe mắt
Môi hồng giờ phai nhạt
Ngày tháng nào phôi pha !

Niềm vui rồi cũng qua
Còn nỗi buồn ở lại
Đời một người con gái
Mơ ước được bao nhiêu ?


Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét