Em ngồi đây đếm những chuyến xe qua
Những chuyến xe vẫn lăn đều trên phố
Nhớ ngày xưa ...một thuở đã cách xa ...
Những ngày xưa , mãi mãi đã trôi qua
Cùng ánh mắt thẹn thùng và bối rối
Giọng nói ngập ngừng thân quen quá đỗi
Cảnh vật còn đây mà người đã ra đi ...
Tuổi ngây thơ nào đã ước mơ gì ?
Nên cứ mãi ngẩn ngơ và e ấp
Chuyện tình yêu vẫn còn trong thư gấp
Len lén trao và len lén cúi đầu ...
Một đôi lần bắt gặp ánh mắt nhau
Vội quay mặt giả vờ như không biết
Và đôi mắt vừa dịu dàng tha thiết
Đã theo em trong những tháng năm dài ...
Để bây giờ khi bắt gặp mắt ai
Em lại nhớ về những ngày tháng cũ
Không còn nữa những ngày hè rực rỡ
Trao cho nhau cành phượng vĩ bâng khuâng
Tay chạm tay , lòng khẽ ngập ngừng
Không thốt nỗi lên một lời tạm biệt
Và giờ đây những dòng thơ em viết
Viết về những kỷ niệm ngày xưa
Kỷ niệm xưa biết viết mấy cho vừa
Đành gói gọn trong hành trang nỗi nhớ .
Nguyệt Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét