Đêm bây giờ quá ngắn
Vội vả bước sang ngày
Thời gian ôi ! thật dài
Em ngồi đan kỷ niệm ...
Sợi thương vừa tìm đến
Sợi nhớ đã lại về
Sợi thuỷ chung mầu tím
Sợi hy vọng xanh xanh
Những sợi tơ em đan
Thành chiếc khăn quàng ấm
Kỷ niệm thương thương lắm
Ấm áp bờ môi em !
Sáng chủ nhật bình yên
Trời trong xanh đầy nắng
Em thôi buồn xa vắng
Hạnh phúc đong thật đầy ...
Nguyệt Quỳnh
P/S Hạ về , đêm trở nên thật ngắn và ngày như dài ra , 20h30 trời mới tối và 4h trời đã sáng rồi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét