Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

PHƯỢNG TÍM

Hạ lại đến trên hàng cây phượng tím
Lòng mênh mang thương nhớ những ngày thơ
Thuở học trò với áo trắng mộng mơ
Đã xa rồi sao lòng mình hằng nhớ !

Chiều hạ vàng một mình qua lối nhỏ
Nghe thương thương màu phượng tím rưng rưng
Nhớ ngày xưa thủa mới biết bâng khuâng
Còn e ấp trao nhau chùm phượng đỏ ...

Mắt cay cay cứ ngỡ là cơn gió
Đã vô tình đánh rớt hạt bụi xưa
Nghèn nghẹn trong tim, đường nắng nhạt mờ
Mi khẽ chớp , có lẽ nào em khóc.

Cắn chặt môi đừng bật lên tiếng nấc
Phượng trên cành tím ngắt một trời thương
Chuyện ngày xưa còn vương lại dư hương
Để hạ về nghe lòng thêm tiếc nuối !


Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét