Ngày xưa ...anh gọi yêu , em là ngốc
Em giả vờ hờn nhưng lại rất vui Chuyện ngày xưa đã qua lâu lắm rồi
Nhưng kỷ niệm vẫn còn bên em mãi ...
Ngày xưa ... em vẫn còn khờ dại
Chỉ biết nhìn anh hai má ửng hồng
Anh run run đôi bàn tay khẽ nắm
Cho em vấn vương nhung nhớ ngập hồn ...
Ngày xưa ...thuở vào yêu đẹp lắm !
Con đường đến trường rợp bóng hàng me
Anh vẫn theo sau luống cuống , vụng về
Cho em bước đôi bàn chân cuống quýt ...
Ngày xưa ...những chiều mưa không ngớt
Dưới hiên trường hai đứa dệt mộng mơ
Mình hẹn nhau sẽ mãi mãi đợi chờ
Vậy mà nay sao đã hoài xa vắng !
Và hôm nay giữa chiều buồn nhạt nắng
Em bâng khuâng nhớ đến ngày xưa
Ngày xưa ơi ! thương biết mấy cho vừa
Lòng tự hỏi, người xưa còn có nhớ ?
Nguyệt Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét