Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

HOA NẮNG

Hạ chưa về, phượng tím rợp đường đi
Nhắc em nhớ một mùa hè bịn rịn
Chia tay nhau mà lòng còn quyến luyến
Phút giả từ ấp úng chẳng thành câu.

Thời gian trôi, thương nhớ bạc mái đầu
Trời tháng năm ngập tràn muôn hoa nắng
Hôn lên má, sưởi ấm hồn giá lạnh
Len vào tim thắp đốm lửa nồng nàn.

Cuối mùa xuân, mùa hạ chuyển dần sang
Phương trời xa, em ngồi hong kỷ niệm
Bài thơ tình ngày xưa còn phong kín
Viết xong rồi để đó chẳng trao ai.

Người vô tình nên nào biết nào hay
Như hoa nắng tình cờ hôn lên má
Như hoa nắng cuối ngày trên phiến lá
Rồi mất đi khi bóng tối hiện về.

Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét