Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

NẮNG QUÊ HƯƠNG

Nắng mùa thu dịu nhẹ
Anh mang tặng cho em
Nắng vàng nơi quê mẹ
Xoa dịu những nỗi niềm...

Anh gửi những niềm riêng
Trong sợi tơ vàng óng
Em đan thành cánh võng
Ru nỗi nhớ mùa thu.

Em nghe tiếng sóng ru
Dạt dào lời biển hát
Tình quê hương bát ngát
Mênh mang như đại dương

Em nghe lời yêu thương
Qua câu hò ví dặm
Những vần thơ sâu lắng
Mang đến từ quê hương.

Trong sợi nắng vương vương
Thoảng mùi hương cúc tím
Nhắc em bao kỷ niệm
Của ngày xưa thân yêu !

Nhớ Sài Gòn thật nhiều
Thương Huế biết bao nhiêu
Khi nào anh trở lại
Cho em nhắn đôi điều ..

Dẫu rằng đã đi xa
Lòng em vẫn thiết tha
Thương quê mình nhiều lắm
Mắt ướt mãi lệ nhòa...


Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét