Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

NHỚ CỐ HƯƠNG

Cuối đông trời nổi gió nhiều lên
Bolsa lạnh buốt hắt hiu đèn
Lang thang hè vắng mình em bước
Lạc lỏng, hồn côi nghe nhớ thêm .

Trăng vàng mờ ảo giữa trời cao
Rải xuống trần gian chút ngọt ngào
Đêm nay trăng lạnh hồn đơn lạnh
Nhớ lắm quê hương giọt lệ trào .

Quê mình giờ đang chuyển sang xuân
Đào, mai ươm nụ, lộc xanh ngần
Én gọi xuân hồng về trẩy hội
Giao mùa con nắng cũng bâng khuâng ...

Nỗi nhớ mênh mang ngập cả hồn
Xứ lạ, quê người mãi ngóng trông
Lòng đã gửi về nơi hương cố
Biết có ai còn nhớ cố nhân ?

Nguyệt Quỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét